|  
        Giọt cười 
          vừa rơi 
          Lạc vào vùng tối 
          Âm thầm vọng phá thinh không 
          ngõ vắng hồn người. 
           
          Ðôi làn mắt cay 
          Một người ngã say 
          Ðổ dài một khối đa đoan 
          Buông trôi, hụt tầm tay mang. 
           
          Vách đời quá cheo leo 
          Níu kéo, bon chen 
          dẫm ngang lòng đời 
          Rối bời! 
           
          Ðêm vụn vỡ 
          Vết hằn sâu 
          Mỏi mòn cánh mơ tàn rơi 
          Xoay trong vũng rối cuộc đời. 
           
          Sợi buồn còn giăng 
          Lòng người mặn đắng 
          Một màu bạc trắng vây quanh 
          Tâm linh mệt nhoài 
           
          Dòng đời vẫn trôi 
          Một mình vẫn tôi 
          Lạnh lùng một cõi riêng mang 
          Lang thang, tìm về lối quên. 
          | 
       |